Tìm Kinh Sách
 
        Kinh Sách FULL

Tịnh Độ Đại Kinh Khoa Chú giảng lần thứ 4 năm 2014

Phật sở hành xứ, quốc ấp khu tụ, mĩ bất mông hóa, thiên hạ hòa thuận, nhật nguyệt thanh minh, phong vũ dĩ thời, tai lệ bất khởi, quốc phong dân an, binh qua vô dụng, sùng đức hưng nhân, vụ tu lễ nhượng, quốc vô đạo tặc, vô hữu oan uổng, cường bất lăng nhược, các đắc kỳ sở.
Tịnh Độ Đại Kinh Khoa Chú
(Tập 1) 
Người giảng: Lão pháp sư Tịnh Không.
Thời gian: ngày 09 tháng 03 năm 2014
Địa điểm: giảng tại Hiệp Hội Giáo Dục Phật Đà HongKong.
(Đây là bộ khoa chú giảng lần thứ 4 khi ngài ở độ tuổi gần 90)
Các vị pháp sư, các vị đồng tu, xin chào mọi người, xin mời ngồi. Hôm nay là ngày 09 tháng 03 năm 2014, chúng ta bắt đầu học tập “Đại Kinh Khoa Chú” lần thứ 4. Mỗi lần học tập đều giúp cho chính chúng ta hướng nâng lên trên.

 

Chương 12: Tịnh Độ Đại Kinh Khoa Chú 2014 - Tập 6 - Phần 2

Chúng ta xem chú giải của Niệm Lão “Hà dĩ cố”[8],tại vì sao bộ kinh này cùng “Hoa Nghiêm” “Pháp Hoa” bình đẳng?“Như Di Đà Sớ Sao vân: Kim đản nhất niệm trì danh, tức đắc bất thoái[9].“Vị bất thoái” ở đây là A Duy Việt Chí, vị thứ nhất “vị bất thoái”, vậy thì bạn là thánh nhân, bạn không phải phàm phu, địa vị bạn sẽ không còn thoái chuyển; Vị thứ hai là “hạnh bất thoái”, bạn đây là Đại thừa, bạn đi là con đường thành Phật, không phải Thanh Văn, không phải Duyên Giác, không phải Quyền giáo Bồ Tát, bạn chọn lựa con đường chính xác.“Phàm phu tự tâm cứu cánh thành Phật[10],đây là nói nhân của chúng ta, còn duyên thì sao? A Di Đà Phật làm tăng thượng duyên cho chúng ta. Bạn có cái nguyện này, có cái tâm này thì mới có thể giúp bạn, tiếp dẫn bạn đến thế giới Tây Phương Cực Lạc.

“Nhược năng đế thính”[11],nếu bạn chân thật tin tưởng thì bạn không cần trải qua ba thừa là Thanh Văn, Duyên Giác, Bồ Tát, không cần phải trải qua như vậy, thời gian này rất dài, “cửu kinh đa kiếp”[12], ba A Tăng Kỳ kiếp, không cần thiết, bạn ngay đời này thì thành công rồi, liền thành tựu rồi, “bất việt nhất niệm, đốn chứng bồ đề”[13],“nhất niệm” này chính là A Di Đà Phật danh hiệu,“đốn chứng” là lập tức liền chứng đắc, không phải tiệm tu, cái “bồ đề” này là “Vô Thượng Bồ Đề”, liền vào được cảnh giới của Phật,“khải phi đại sự”[14], đây không phải đại sự còn có cái gì gọi là đại sự chứ?Phàm phu một đời thành Phật, xem bạn có phước báo hay không?Tin tưởng, liền có cái phước báo này.Không tin tưởng, không có cái phước báo này,không có cái phước báo này không cần khuyên họ, khuyên họ sanh phiền não.Vui vẻ hoan hỉ tùy duyên thì tốt, còn họ có cái phước báo này nên khuyên họ, vì sao vậy? Ngay đời này chắc chắn thành công.

“Khả kiến, tịnh tông chánh thị trực chỉ, đốn chứng chi pháp”[15],

Không cong quẹo, không phải đường cong, là đường thẳng.

“dĩ niệm Phật tâm, nhập Phật tri kiến[16].

Ngày nay pháp sư Hải Hiền làm ra tấm gương cho chúng ta xem, 90 năm như một ngày, chính là một câu danh hiệu A DI ĐÀ PHẬT vào tri kiến Phật.Khi ngài vãng sanh, dùng bộ kinh này làm chứng cứ, chứng minh, chắc chắn là thượng phẩm thượng sanh.

“Tịnh tông chi hưng khởi, chánh do thử đại sự nhân duyên dã”[17].

“Hoa Nghiêm-Pháp Hoa”đều là đại sự nhân duyên này. Tịnh tông là đại sự trực tiếp ngay trong đại sự, thông đạo mau chóng, vậy thì bên dưới tường tận nói rõ:

“tường minh bổn kinh, hưng khởi chi nhân duyên”[18],

Bổn kinh hưng khởi nhân duyên.

Đoạn thứ nhất“Xứng tánh cực đàm, Như Lai chánh thuyết[19]; Đoạn nhỏ thứ nhất phía sau nguyên văn của Niệm Lão nói“Hoa Nghiêm, Pháp Hoa quân viên đốn xứng tánh chi giáo, đản kỳ quy thú khước tại bổn kinh[20].

“Yếu Giải vân: Tuyệt đãi viên dung, bất khả tư nghì, Hoa Nghiêm áo tạng, Pháp Hoa mật tùy, nhất thiết chư Phật chi tâm yếu, Bồ Tát vạn hạnh chi tư nam, giai bất xuất ư thử hỹ”[21].

Chỗ này là Hoàng Niệm Lão trước tiên dùng khai thị của Đại Sư Ngẫu Ích trong “Di Đà Yếu Giải”, khai mở rõ ràng cho chúng ta. Đại Sư Ngẫu Ích tán thán bổn kinh rằng:

“Tuyệt đãi viên dung, bất khả tư nghì”[22]:“tuyệt đãi” không phải tương đối, cũng chính là nói không có bất cứ thứgì có thể so sánh được với nó, không cách gì tưởng tượng, “bất khả tư nghì” là không cách gì tưởng tượng,

“Hoa Nghiêm áo tạng, Pháp Hoa mật tùy”[23]:“tạng”,“tùy” đều là nói đến trung tâm, là nói đến một điểm trọng yếu nhất, giống như trái tim của một người vậy. Như vậy chúng ta liền biết, tổ sư đại đức xưa nay cho rằng “Kinh Vô Lượng Thọ” chính là trung bổn của “Hoa Nghiêm”, nội dung bên trong Kinh Vô Lượng Thọ cùng “Hoa Nghiêm” không hai không khác, nhưng phân lượng ít hơn so với “Hoa Nghiêm” vì chỉ có một quyển.Còn “Hoa Nghiêm” ở Trung Quốc ba lần phiên dịch, ngoài bản trung lập ra, đem nó hợp lại tổng cộng 99 quyển. 99 quyển rút gọn thành một quyển chính là bổn kinh, bổn kinh này triển khai ra chính là 99 quyển “Kinh Hoa Nghiêm”, 99 quyển “Kinh Hoa Nghiêm” rút gọn thành một quyển chính là “Kinh Vô Lượng Thọ”. Cho nên học “Kinh Vô Lượng Thọ” là viên mãn “Hoa Nghiêm”, học “Kinh Vô Lượng Thọ” là viên mãn “Pháp Hoa”.

Không chỉ như thế mà còn là:

“nhất thiết chư Phật chi tâm yếu”[24]:“Nhất thiết chư Phật” là chỉ mười phương ba đời chư Phật, họ đã tu đã chứng đã hoằng dương bộ kinh này, hạt nhân tinh hoa đã giáo hóa chúng sanh đều ở trong bộ kinh này, học bộ kinh này thì bằng với học tất cả rồi,

“Bồ Tát vạn hạnh chi tư nam”[25]:“tư nam” là chỉ nam, đều không ngoài kinh này,

“thị cố bổn kinh xưng vi xứng tánh chi cực đàm dã”[26]:“cực” là nói đến cực điểm, nói đến đại viên mãn, nói đến cứu cánh rồi, vậy có thể không tin sao? Chúng ta ngay trong một đời này may mắn nào hơn có thể gặp được pháp môn này, gặp được bộ kinh điển này, lại có thể gặp được chú giải của lão cư sĩ Hoàng Niệm Tổ.Chú giải này không giống tất cả chú giải khác, chú giải của ngài là dùng phương pháp “tập chú”.“Tập”: Đại thừa kinh luận 83 loại, “Hoa Nghiêm-Pháp Hoa” đều ở trong đây, “tập” chú sớ 110 loại của tổ sư đại đức xưa nay, những tổ sư đại đức này đều là minh tâm kiến tánh, đều không phải người thông thường.Cho nên bạn đọc bộ chú giải này liền đã đọc tất cả kinh điển đại thừa, bao gồm luôn tất cả khai đạo của tổ sư đại đức,bạn đều xem thấy ở trong đây, “một là tất cả, tất cả là một”.

Đoạn thứ ba phía sau, gần như cùng nguyên văn hoàn toàn giống nhau, bởi vì cái đoạn này quá quan trọng, nên toàn bộ chọn lấy.Chúng ta xem 153 tờ chú giải, chú giải hàng thứ năm:

“Hựu Nhật bản Đạo Ẩn, ư sở trước Vô Lượng Thọ Kinh chân giải trung”:

“Hựu Nhật”, “Nhật”là Nhật Bản. Cao tăng Đạo Ẩn trong tác phẩm Vô Lượng Thọ Kinh Chân Giải. Bộ sách này rất nổi tiếng trong Tịnh Độ tông của Nhật Bản, Tịnh Độ Tông Nhật Bản có một bộ chú giải quan trọng nhất, những pháp sư của Nhật Bản ở nơi “Kinh Vô Lượng Thọ” đã hạ công phu rất sâu, chú sớ của đại đức Nhật bản xưa đại khái có hơn 20 loại.Còn Trung Quốc là quốc gia chính mình là tổ sư đại đức chỉ có hai người, hai loại chú giải, lão cư sĩ Hoàng Niệm Tổ là vị mới xuất hiện, đây là loại thứ ba.Còn Nhật Bản có hơn 20 loại, trong chú giải này nói:

“Ngũ trược chi thế, tạo ác chi thời, thánh đạo nhất chủng, kim thời nan tu, kỳ nạn phi nhất”[27].

“Kỳ nạn phi nhất”, đây là nói cái thời đại này của chúng ta, hiện tại thời đại chúng ta cư ngụ cùng với trên kinh đã nói hoàn toàn giống nhau.“Ngũ trược” là năm loại ô nhiễm.Hiện tại nói ô nhiễm, chúng ta ở chỗ này xem thấy ở tờ thứ 13 có chú thích này, điều thứ 22, năm loại này là “kiến trược, phiền não trược, mạng trược,chúng sanh trược, kiếp trược”.Trong năm loại này, trung tâm chính là “kiến trược” cùng “phiền não trược”, bởi vì hai loại này nên mới có “chúng sanh”, “mạng”, “kiếp”.

“Kiến”: “vị chánh pháp dĩ diệt, tượng pháp tiệm khởi, tà pháp chuyển sanh, tà kiến tăng thạnh, bất tu thiện đạo, thị danh kiến trược”.

Chánh pháp một ngàn năm đã đi qua rồi, tượng pháp tiếp nối một ngàn năm cũng đã qua đi, như vậy là Phật diệt độ đã một ngàn năm thứ hai qua đi,mạt pháp mười ngàn năm thì một ngàn năm thứ nhất của mạt pháp đi qua rồi, tính đến ngày nay Phật diệt độ là một ngàn năm thứ ba đã đi qua rồi. Cho nên ngày nay chúng ta gặp được chánh pháp đã diệt, tượng pháp đã diệt, hiện tại là mạt pháp.

Chúng ta tin tưởng tổ sư đại đức xưa nay của chúng ta, những người này không giống như người nước ngoài, người của chúng ta không những rất xem trọng lịch sử, mà còn xem trọng sử thật, trên lịch sử ghi chép phải chân thật, đó là gìn giữ chữ tín cho đời sau.Những tổ sư đại đức xưa nay của chúng ta, các ngài dùng là kỷ niên, niên trong bổn khóa tụng nhà Phật đều có, bạn xem phổ Phật, trong Thích Ca Như Lai Phổ Phật đều nói đến: Thế Tôn xuất thế vào năm 24 Giáp Dần Châu Chiêu Vương, Thích Ca Mâu Ni Phật thuộc về lão Hổ, năm Dần, diệt độ vào năm 52 Châu Mục Vương, cho nên thế thọ (người Trung Quốc tính tuổi mụ)là 80 tuổi, 80 tuổi qua đời. Cái niên đại này ở Trung Quốc thì rất rõ ràng, Châu Mục Vương năm 52(cách với hiện tại chúng ta chính là từ diệt độ), Châu Mục Vương diệt độ cách với chúng ta là 3041 năm,đây là ghi chép của người Trung Quốc, còn ghi chép của người nước ngoài thì hơn 2500 năm. Như vậy ghi chép của người nước ngoài cùng ghi chép của chúng ta sai lệch 600 năm.Người Ấn Độ không xem trọng đối với việc này, họ không xem trọng lịch sử, vào thời xưa người Ấn Độ xem trọng khai ngộ.Hiện tại Phật giáo Ấn Độ không có, Phật giáo đại thừa truyền đến Trung Quốc, bén rễ ở Trung Quốc.Tiểu thừa truyền ở Nam Dương,Đại thừa là Bắc truyền: Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc, Mông Cổ, cái mảng này đều là đại thừa.Ngoài ra một tông phái mật tông truyền đến Tây Tạng, đây là Tạng truyền. Phật giáo ngày nay có ba đại ngữ hệ, đại thừa là Hán Ngữ, Mật truyền là Tạng Ngữ, tiểu thừa là văn Pa-Li.Học tập kinh điển Phật pháp, ba loại văn tự này nhất định phải học tập, văn tự là công cụ, không có công cụ thì bạn không làm được.

Giảng đến “ngũ trược” là 5 cái cái ô nhiễm này, ô nhiễm hiện tại nghiêm trọng hơn quá nhiều so với thời kỳ đầu mạt pháp.Ô nhiễm hiện tại:Thực vật thứ để ăn không sạch sẽ, nước uống không sạch sẽ, hít thở không khí không sạch sẽ. Nếunhư những ô nhiễm này không thể được cải thiện, thì như khoa học gia nói với chúng ta sau năm mươi năm cái địa cầu này không thích hợp nhân loại cư trụ, người không thể ở.Đây là vấn đề rất nghiêm trọng, năm mươi năm rất nhanh sẽ đến.Ba mươi năm trước tôi không hề nghe nói đến cái gì là bảo vệ môi trường, cái danh từ này không nghe nói qua.Tôi lần đầu đến HongKong để giảng kinh là năm 1977 không hề nghe nói qua danh từ bảo vệ môi trường, về sau mới nghe nói, cảm thấy càng lúc càng nghiêm trọng, cảm thấy không bảo hộ hoàn cảnh thì không được, sanh ra nguy cơ đối với sinh tồn của nhân loại.Vào lúc đó tôi vừa nghe được cái danh từ “hoàn bảo”.Có người đến hỏi tôi, họ nói “hoàn bảo” hữu dụng không? Đáp án của tôi là không hữu dụng.Họ nói vì sao vậy? Bạn nói là biểu hiện bên ngoài, hoàn cảnh ô nhiễm từ đâu mà ra? Phải tìm ra gốc, trung y chúng ta là trị căn gốc, trên thân tự nhiên liền tốt, căn gốc là quan trọng.Căn gốc ô nhiễm là gì? Chính là “kiến trược”, “phiền não trược”, chính hai thứ này.Hay nói cách khác chúng ta phải hiểu được “hoàn bảo tâm lý”, bắt tay từ hoàn bảo tâm lý thì bên ngoài liền rất dễ dàng có hiệu quả.Tâm lý không nói đến hoàn bảo thì bên ngoài sẽ không có được hiệu quả.Cho nên cái ô nhiễm này mỗi năm sẽ càng nghiêm trọng hơn.Không khí ô nhiễm đặc biệt rõ ràng, khói mù chính là ô nhiễm, trong không khí này có độc, bạn ngày ngày không ngừng đang hít thở, hít thở lâu rồi, trong ngũ tạng lục phủ đều có vấn đề. Vậy phải làm sao? Cái vấn đề này bạn có nghĩ qua hay không?Ăn uống có vấn đề, ăn cơm thấp thỏm không an, uống nước cũng có vấn đề, hiện tại không khí có vấn đề, con người làm sao mà sống đây?

Phật đã thấy rõ đối với sự việc này, trên kinh nói được rõ ràng như vậy, rằng sự việc này sanh ra vào thời mạt pháp.Mạt pháp một ngàn năm trước đã sanh ra rồi, hiện tại tích lũy một ngàn năm đến ngày nay là 1041 năm, để chúng ta rõ ràng cảm xúc được, sâu sắc cảm xúc được rồi, chỗ này trên kinh đã nói, vào lúc này chánh pháp, tượng pháp đều không còn, tà pháp chuyển sanh(sanh chính là hưng khởi). Thời kỳ mạt pháp này ở trên kinh Phật nói “tà sư nói pháp nhiều như cát sông hằng”,khúc giải nghĩa kinh, đây là hiện tượng ngày nay phổ biến Phật giáo trên toàn thế giới. Vậy pháp nào là chánh? Tâm chánh, hạnh chánh, ngôn chánh, không có pháp nào không phải chánh pháp.Còn nếu tâm không chánh, ngôn không chánh, hạnh không chánh, không có pháp nào là chánh pháp.

Cho nên tôi khuyên mọi người đem cái đĩa của lão hòa thượng Hải Hiền làm thành “Kinh Vô Lượng Thọ” để học tập.Vì sao vậy? Cái đó dễ hiểu, cái đó trực tiếp.Nếu bạn xem một trăm lần không hiểu, vậy thì xem nhiều hơn xem một trăm lần, xem một ngàn lần thì bạn hiểu, chánh tri chánh kiến của bạn liền sanh ra.Bạn không làm cho rõ ràng, không làm cho tường tận, thì cách thấy, cách nghĩ, cách nói, cách làm của bạn đều là tà tri tà kiến,“tà kiến tăng thạnh, bất tu thiện đạo”.

Ngày nay mọi người tu đạo gì? Là tu tham-sân-si-mạn-nghi, tu năm đạo này.Nghiên cứu cách tham thế nào?Làm thế nào tham tài được nhiều?Mới có thể mau chóng tràn đầy.Chẳng phải bạn thường nghĩ những thứ này sao?

Bạn xem qua lịch sử năm ngàn năm toàn thế giới, có văn tự ghi chép, chỉ có lão tổ tông dân tộc chúng ta tích đức, đời đời kiếp kiếp đều tích đức, không có đời nào không nói đến luân lý, đạo đức, không có đời nào không nói đến“tứ duy, bát đức”[28].Bốn khoa này là đại căn, đại bổn của truyền thống văn hoá chúng ta, người nước ngoài trên lịch sử của họ không tìm thấy.Cho nên người ta nói tai nạn, nói nước ngoài có tai nạn tôi tin tưởng, còn nói ở chúng ta thì tôi không tin.Thế nhưng Trung Quốc hai trăm năm gần đây nhất bỏ mất đi giáo huấn của tổ tông không cần nữa.Đây là sai lầm!Tổ tông sẽ trừng phạt đối với họ, không phải là lấy mạng của họ, giáo huấn dằn mặt họ một trận, việc này rất có thể.

“Phật Thị môn trung, hửu cầu tắc ứng”.Bạn cầu tiền tài được tiền tài, cầu công danh được công danh, cầu phú quý được phú quý, ngay bạn cầu thành Phật đều có thể thành Phật, “hữu cầu tắc ứng”.Không cần Phật chính là cái phương diện chánh ta đều không cần, vậy thì quả báo của ta là ác báo.Cái sự việc này rất phiền phức.

Tôi đã có không ít năm ở nước ngoài, nên tôi thảy đều hiểu rõ.Tôi đã từng nghe có đồng tu nói với tôi rằng có một gia đình người Mỹ, nhà đất ở Hoa Kỳ bán hết, di dân đến Đài Loan, ở Bổ Lý trung bộ của Đài Loan.Người ta hỏi họ “tại vì sao đến Đài Loan?”Họ nói “Hoa Kỳ có tai nạn, họ đến Đài Loan để tị nạn”, đã ở hơn một năm rồi.Con người này có trí tuệ, không biết ai nói với họ.Cho nên muốn xem ở nơi nào có tai nạn, bạn chỉ cần đi xem ở nơi đó có trược ác nơi đó trược ác vô cùng nghiêm trọng thì ở nơi đó liền phiền phức, ít đến thì tốt, trược ác nhẹ, không thể nói không có, không có thì trên thế giới này tìm không ra chỗ nào như vậy, không thể tìm được. Chỉ có trược ác nhẹ, không phải rất nghiêm trọng, thì ở nơi đó có thể ở có thể tu hành.

Còn nếu như các vị muốn hỏi tôiở đâu, tôi già rồi, 88 tuổi rồi, thời gian vãng sanh càng lúc càng gần rồi, tôi ở HongKong này vậy, không đi đâu nữa. Tôi duy nhất chỉ còn một tâm nguyện, chính là hy vọng có thể có mấy người trẻ tuổi, chân thật phát tâm kế thừa Tịnh Độ tông, kế thừa bộ “Kinh Vô Lượng Thọ” này, cái pháp môn này, đem nó truyền lại, truyền đến toàn thế giới.Tôi chỉ có một nguyện vọng như vậy, ngoài ra không cầu gì cả, vạn duyên buông xả, không có gì tốt hơn niệm Phật.Tôi hiện tại học tập Lão Hòa Thượng Hải Hiền, trong tâm Phật hiệu không để nó gián đoạn, chỉ một mục tiêu, một phương hướng, cầu sanh thế giới Cực Lạc, thân cận A Di Đà Phật.

Ngày nay bạn thấy, tôi là cả đời không xem báo chí, không xem truyền hình, không có điện thoại.Người ta tặng tôi điện thoại, tôi đều bỏ hết, đó là gì vậy? Đó là ma, không phải là thứ tốt, làm cho bạn ngày đêm không yên.Tôi không có bất cứ việc gì, chính là phân hưởng với mọi người “Kinh Vô Lượng Thọ”, một bộ kinh, một câu Phật hiệu, người người đều là người tốt, mọi việc đều là việc tốt, thật buông xả, thật tự tại.Đặc biệt tôi nhận ảnh hưởng sâu sắc đối với cái đĩa của Lão Hòa Thượng Hải Hiền này, cái đĩa này là nhờ vào đồ đệ của ngài pháp sư Ấn Chí đưa đến cho tôi.Tôi vừa xem liền tường tận, vừa xem liền hiểu, lão hòa thượng truyền đạt cho tôi cái tin tức gì?Tôi liền biết được.Chúng ta đều phải làm chứng chuyển cho đại chúng niệm Phật, làm một tấm gương tốt.

“Phiền não trược:Vị chư chúng sanh, đa chư ái dục, san tham, đấu tranh, yểm khúc, hư cuồng, nhiếp thọ tà pháp, não loạn tâm thần".

Đây gọi là phiền não trược.Phiền não thuộc về “tư hoặc” chính là bạn nghĩ sai.Còn “kiến trược” là bạn thấy sai, bạn không thấy được chân tướng sự thật.Giáo dục Phật đà quan trọng nhất không gì khác là hiệu đính cách nhìn sai lầm, cách nghĩ sai lầm của chúng ta, yêu cầu chúng ta phải dùng chân tâm, không nên dùng vọng tâm, cái kiến trược cùng phiền não trược này đều là vọng tâm, không phải chân tâm.Trong chân tâm không có tham-sân-si-mạn-nghi, trong chân tâm không có ngã chấp, không có pháp chấp,chân tâm là thanh tịnh bình đẳng giác chân thật. Làm thế nào hồi phục chân tâm của chúng ta?Một câu Phật hiệu này, phương pháp rất có hiệu quả, lại là rất đơn giản, lại là rất dễ dàng, chỉ cần bạn kiên trì“A Di Đà Phật, A Di Đà Phật…” liên tục không gián đoạn, bạn liền niệm ra được chân tâm. Niệm ra được chân tâm rồi, bạn nắm chắc phần vãng sanh, tâm hoan hỉ sanh khởi, thật hoan hỉ, niềm vui trong tự tánh, chân tâm lưu lộ niềm vui của tự tánh.

Khổng Tử nói “Học nhi thời tập chi, bất diệc duyệt hồ[29].Cái “duyệt” đó chính là “hỷ duyệt”, cái vui này không phải kích thích từ bên ngoài mà là niềm vui của nội tâm.Học tập chính là thực tiễn, đem cái đã học thực tiễn vào đời sống, thực tiễn vào công việc, thực tiễn vào đối nhân tiếp vật, pháp hỷ sung mãn, thường sanh tâm hoan hỉ, ở trong Phật pháp gọi là minh tâm kiến tánh, “bất diệc duyệt hồ" .

Lão Hòa Thượng Hải Hiền lúc 92 tuổi, ngài biểu hiện ra bên ngoài một chân tướng hoan hỉ, tướng hỉ duyệt.Lao tác của ngài không ngơi nghỉ ngày nào, tướng là hoan hỉ tướng, không tỏ ra mệt mỏi, không tỏ ra rất đau khổ.Vì sao vậy? Khi làm việc ngài không có ta, quên ta, không ta, có ta thì mệt, không ta làm việc có nhiều hơn thì ai mệt đây? Không có người mệt.Cho nên công việc có nhiều hơn, lượng công việc có lớn hơn, thời gian có dài hơn, tuyệt đối không hề mệt mỏi.Người ta tán thán ngài sức khỏe tốt, nhìn từ biểu hiện bên ngoài, không biết được sức khỏe do đâu mà tốt, không biết được.Cái tốt đó chính là vạn duyên đều buông xả thì tốt, còn thân thể của bạn không tốt là vì bạn vạn duyên không hề buông xả. Đạo lý chính ngay chỗ này.Cả đời lão hòa thượng không có bảo dưỡng đặc biệt, không hề có ăn gì bổ, không có, cái ăn đều chính mình trồng.Chúng ta phải tỉ mỉ quán sát, phải xem nhiều, dần dần bạn liền sẽ giác ngộ, bạn sẽ thể hội được.

Bởi vì có phiền não trược, có kiến trược, nên mới có mạng trược.Sức khỏe không tốt, than thể không tốt thọ mạng ngắn, đây gọi là mạng trược.Tiếp theo là “chúng sanh trược”. “Mạng” là đối với một người, “chúng sanh” là một thời đại mà ta cư trụ này.Tất cả chúng sanh “đa chư tệ ác, bất hiếu kính phụ mẫu tôn trưởng”, đây là gốc, đây là gốc chúng sanh trược ác, bất hiếu, bất kính.“Bất úy ác nghiệp quả báo”, không tin tưởng nhân quả, không tin tưởng có đời trước, không tin tưởng hành thiện tích đức có thiện báo, không tin tưởng. “Chúng sanh trược” họ không làm công đức, họ không tu trai pháp.Đây chính là làm xã hội chúng ta động loạn, địa cầu tai biến khác thường, xuân hạ thu đông cũng rối loạn, đây là thuộc về chúng sanh trược.

Sau cùng tổng kết lại nói “kiếp trược” chính là cái thời đại,“chúng sanh” là nói xã hội, “mạng” là nói cá nhân.Cái đại thời đại này là “kiếp trược”, khi tuổi thọ con người giảm đến 30 tuổi thì nạn đói nổi lên, khi giảm đến 20 tuổi thì dịch bệnh nổi lên, giảm đến 10 tuổi thì đao binh khởi lên,thế giới chúng sanh đều bị hại nên gọi là kiếp trược.

Ngày nay chúng ta cách với kiếp trược càng ngày càng tiếp cận gần. Hiện tại cái hiện tượng của kiếp trược này đã bộc lộ ra rồi, bạn tỉ mỉ mà quán sát thì thấy được, về sau là càng ngày càng nghiêm trọng.Cho nên chúng sanh cầu sanh thế giới Cực Lạc nhất định phải đến trước, chắc chắn phải ở ngay đời này, còn như ngay đời này không thể vãng sanh thì xong rồi, kiếp nạn phía sau thì bạn không cách gì tránh khỏi.Thời gian của kiếp nạn này, nói ra tuyệt nhiên không phải rất dài, vì sao? Bạn thấy tuổi thọ con người một trăm năm giảm một tuổi, hiện tại là bảy mươi tuổi, một trăm năm giảm một tuổi, một ngàn năm giảm mười tuổi, 70 tuổi lại giảm 40 tuổi xuống còn 30 tuổi, có nghĩa là 4 ngàn năm sau, cái thế giới này sẽ động loạn đói khát.Người thì sao? Người không có gì ăn, sau bốn ngàn năm nữa.Tiếp sau hai ngàn năm nữa ôn dịch, rồi lại tiếp sau một ngàn năm nữa thì nạn đao binh khởi.Đó chính là người giết người, người ăn người.Vào lúc đó Phật pháp sẽ không còn, pháp của Thích Ca Mâu Ni Phật, sức ảnh hưởng của ngài, tính từ bây giờ vẫn còn chín ngàn năm, chín ngàn năm cái thời đại đó càng ngày càng gần rồi, pháp vận của Phật qua một trăm năm sau cùng “Kinh Vô Lượng Thọ” vẫn còn, các kinh điển khác đều không còn, một trăm năm sau nữa thì kinh Vô Lượng Thọ này cũng không còn, nhưng còn có một câu Phật hiệu “Nam Mô A Di Đà Phật”, tất thảy những người niệm một câu Phật hiệu này, cũng đều có thể được độ.Thế nhưng lòng tin tưởng càng ngày càng khó khăn, người thật làm càng ngày càng ít.Việc này chúng ta không thể không biết ở vào thời đại này “thánh đạo nhất chủng, kim thời nan tu, kỳ nan phi nhất”[30] khó quá nhiều rồi.

Phật nói ra tám vạn bốn ngàn pháp môn, vô lượng pháp môn, học không dễ dàng, tu càng khó khăn, đây là chúng ta có thể lý giải.

“Đặc thử nhất môn, chí viên chí đốn”[31].

“Nhất môn” này chính là “Kinh Vô Lượng Thọ”, chính là một câu danh hiệu này.Hơn nữa:

“do kỳ, giản dị trực tiệp, tắc xuất thế chi chánh thuyết, thiên tại tư kinh”[32].

Câu nói này vô cùng quan trọng.Nếu bạn biết được cái này quan trọng, bạn liền sẽ rất trân trọng, mới biết được chính mình là may mắn đến như vậy, chân thật ở trong đại thừa giáo trúng được thưởng lớn. Lợi ích của thưởng lớn này chính là bạn ngay đời này có thể làm Phật.Vậy thì phần thưởng này bạn có muốn lãnh hay không? Lãnh mang về liền phát tài, không lãnh mang về cũng bằng không có được.

Năm nay cái hội này, trọng điểm của chúng ta là phải khế nhập cảnh giới, không chú trọng lý giải văn tự kinh điển, không chú trọng cái này, chú trọng tu hành, chú trọng ở thật làm.Chúng ta ở ngay trong một năm này, bộ kinh này tu xong rồi, chắc chắn nắm được việc vãng sanh, chắc chắn thấy mặt với A Di Đà Phật, như Bồ Tát Đại Thế Chí đã nói “hiện tiền đương lai, nhất định thấy Phật”, quyết không phải là chuyện đùa, không phải diễn kịch, nếu như bạn dùng tâm chân thành, tâm cung kính, tâm thanh tịnh, chăm chỉ học tập bộ kinh điển này.

Đây là hôm nay, tôi ở nơi đây cúng dường đồng tu hữu duyên, cảm ơn mọi người. A Di Đà Phật.

 

[1]Nhân duyên hưng khởi kinh này cũng giống như thế

[2]Chư Phật Thế Tôn chỉ vì một đại sự nhân duyên mà xuất hiện trong cõi đời,

[3] Ta thấy đại sự nhân duyên an lạc như thế, nói lời đúng thật này

[4]hiếu thảo cha mẹ, tôn trọng thầy

[5] Lời đúng thật

[6]Đủ thấy pháp môn Tịnh Độ được hưng khởi, giống hệt như Hoa Nghiêm và Pháp Hoa, cùng vì một đại sự nhân duyên.

[7]Nay chỉ nhất tâm trì danh, liền đắc Bất Thoái,đây là chỉ thẳng: Từ ngay tự tâm của phàm phu mà rốt ráo thành Phật. Nếu có thể tin chắc thật, há cần phải trải khắp ba thừa, trải qua nhiều kiếp lâu xa, chẳng ngoài một niệm, mau chóng chứng Bồ Đề, há chẳng phải là đại sự?

 

[8]Vì sao vậy?

[9] Như trong Di Đà sớ sao: Nay chỉ nhất tâm trì danh, liền đắc Bất Thoái

[10]Từ ngay tự tâm của phàm phu mà rốt ráo thành Phật

[11] chân thật tin tưởng

[12] Trải qua nhiều kiếp lâu xa

[13]chẳng ngoài một niệm, mau chóng chứng Bồ Đề

[14] Há chẳng phải là đại sự sao?

[15]đủ thấy Tịnh Tông chính là pháp chỉ thẳng, đốn nhập

[16]dùng cái tâm niệm Phật để nhập tri kiến của Phật

[17]Tịnh Tông hưng khởi chính vì đại sự nhân duyên này

[18]Giảng rõ nhân duyên hưng khởi của bản kinh này

[19] Xứng tánh đến mức cùng cực, Như lai chánh thuyết

[20]Hoa Nghiêm và Pháp Hoa đều là giáo pháp Viên Ðốn xứng tánh, nhưng chỗ quy thú của chúng lại thuộc trong kinh này

[21]Dứt bặt đối đãi một cách viên dung chẳng thể nghĩ bàn, Hoa Nghiêm kho sâu thẳm, cốt lõi kín nhiệm Tinh tủy sâu kín của Pháp Hoa,tâm yếu của hết thảy chư Phật, kim chỉ nam cho muôn hạnh Bồ Tát đều chẳng ra khỏi kinh này

[22]Dứt bặt đối đãi một cách viên dung chẳng thể nghĩ bàn

[23]Hoa Nghiêm kho sâu thẳm, Tinh tủy sâu kín của Pháp Hoa

[24] Tâm yếu hết thảy của chư Phật

[25]kim chỉ nam cho muôn hạnh Bồ Tát

[26]Do vậy, kinh này được xưng tụng là lời bàn luận xứng tánh đến mức cùng cực

[27]Hiện tại nay là đời Ngũ Trược, là lúc tạo ác; cho nên khó tu một thứ thánh đạo vì sẽ gặp nhiều chướng nạn (chẳng phải là chỉ có một nạn)

[28]Tứ Duy là 4 chữ “lễ, nghĩa, liêm, sỉ”, Bát Đức là tám chữ “trung, hiếu, nhân, ái, tín, nghĩa, hòa, bình”.

[29]học rồi tập luyện, chẳng vui lắm ư

[30]Nên khó tu một thứ thánh đạo vì sẽ gặp nhiều chướng nạn (chẳng phải là chỉ có một nạn)

[31]Chỉ riêng pháp môn này chí viên, cực đốn

[32] Lại còn đơn giản, dễ dàng, thẳng chóng, Chánh thuyết xuất thế riêng thuộc trong kinh này 

/30
 

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây