KINH BẢN NGUYỆN CỦA
BỒ TÁT ĐỊA TẠNG
PHẨM THỨ MƯỜI MỘT
Nói Về Địa Thần Hộ Pháp.
Ngay lúc bấy giờ, Ông Kiên Lao Địa Thần liền từ tòa ngồi đứng dậy bạch với Đức Phật rằng: “Kính lạy Đức Thế Tôn, con từ xưa tới nay, đã cung kính cúng dàng, rất nhiều Đại Bồ Tát, đều chứng được thần thông, và trí tuệ biện tài, độ khắp chúng Trời Người, thật chẳng thể nghĩ nghì. Nhưng Ngài Địa Tạng đây, so các Bồ Tát đó, thì đại nguyện rộng sâu, thật chẳng thể nghĩ bàn. Kính lạy Đức Thế Tôn, Bồ Tát Địa Tạng đây, có nhân duyên rất lớn, với cõi Diêm Phù Đề; cũng giống như Bồ Tát Văn Thù và Phổ Hiền, Quán Âm và Thế Chí, cùng Di Lặc Bồ Tát... cũng hóa ra trăm nghìn, muôn ức các thân hình, để độ thoát chúng sinh, luân hồi trong sáu nẻo, bản nguyện các vị đó, còn có lúc làm xong; nhưng Ngài Địa Tạng đây, vì phát nguyện rộng lớn, giáo hóa cho hết thảy, chúng sinh trong sáu đường, dù trải qua đời đời, kiếp kiếp như cát bụi, của trăm nghìn thế giới, trong khắp mười phương cõi, cũng chẳng thể độ hết, các loại chúng sinh ấy.
Kính lạy Đức Thế Tôn, con nay nhờ uy thần, của Đức Phật-Thế Tôn, xét thấy ở đời sau, nếu có chúng sinh nào, chọn một chỗ đất trống, sạch sẽ hướng phía Nam, tại nơi chỗ mình ở, rồi lấy các vật dụng, như đất, đá, cây, tre... xây dựng khám, thất thờ, ở trong có tô vẽ, hình Bồ Tát Địa Tạng, bằng Vàng, Bạc, Đồng, Sắt, hay Gỗ, Đá, Đất nung... để cung kính chiêm bái, đỉnh lễ và cúng dàng, thì người ấy được hưởng, mười điều lợi ích lớn. Một là đất khu ở, màu mỡ được tốt tươi. Hai là đất khu ở, được an ổn lâu dài. Ba là người đã chết, được sinh lên cõi Trời. Bốn những người còn sống, hiện đời được yên vui. Năm cầu nguyện việc chi, đều được toại ý cả. Sáu không có tai họa về nước, lửa, thú dữ. Bảy các sự tốt đẹp, sẽ chẳng bị hao tổn. Tám chẳng bị mộng mị, lìa hẳn các ác mộng. Chín là lúc ra vào, đều có thần hộ vệ. Mười là thường gặp được, các nhân duyên Chính Đạo.
Kính lạy Đức Thế Tôn, nếu có chúng sinh nào, đời này và đời sau, nghe được và làm theo, đúng như lời con nói, thì công đức lợi ích, như con vừa trình bày.
Kính lạy Đức Thế Tôn, ở về đời sau này, có thiện nam tín nữ, trong nơi ở của mình, mà có bản Kinh này, cùng tranh ảnh, tôn tượng của Bồ Tát Địa Tạng, nếu mà thường cung kính, chiêm lễ và cúng dàng, lại đọc tụng thụ trì, bộ Kinh Địa Tạng này, thì con sẽ lấy hết, các sức thần của con, để ngày đêm thủ hộ, cho hết thảy người đó, thoát các nạn như nước, lửa, giặc cướp, thú dữ, cùng các nạn lớn nhỏ, hết thảy đều dứt sạch, khiến họ hàng thân quen, quyến thuộc của người đó, đều được hưởng sự vui, bình an và tốt đẹp”.
Lúc bấy giờ, Đức Phật liền bảo với ông Kiên Lao Địa Thần rằng: “Sức thần thông của ông, các thần không sánh kịp, bởi vì thế cho nên, ở cõi Diêm Phù Đề, từ các vật báu lớn, nhẫn đến các cây cỏ, đều nhờ Ông giữ gìn, mà trụ được ở đời. Nay Ông lại xưng dương, khen ngợi và hộ trì, người đọc tụng Kinh văn, và cúng dàng Địa Tạng, thì công đức của Ông, được tăng lên gấp bội, thần lực của Ông nay, cũng tăng lên gấp bội.
Này Kiên Lao Địa Thần! Nếu ở đời sau này, có thiện nam tín nữ, cúng dàng Bồ Tát ấy, hay đọc tụng Kinh này, dù làm được việc nhỏ, theo trong Kinh đã dạy, thì Ông ngay khi ấy, phải lấy hết sức mình, mà hộ trì người ấy, đừng để cho hết thảy, các tai nạn sợ hãi, đến với những người đó; huống chi là còn để, người đó chịu đựng ư? Chẳng những một mình Ông, hay ủng hộ người đó, mà còn có Đế Thích, Phạm Vương các Thiên Chủ... ở khắp các cõi Trời, cũng hộ trì người đó.
Vì sao lại như thế? Vì tất cả người đó, đã chiêm bái, đỉnh lễ, cung kính và cúng dàng, hình tượng của Bồ Tát, lại đọc tụng Kinh điển, của Bồ Tát Địa Tạng, nhẫn đến ở đời sau, dù được sinh chỗ nào, cũng được phúc báo lớn, công đức chẳng nghĩ bàn, nếu đem công đức ấy, hồi hướng Đạo Bồ Đề, thì các thiện nam tử, và thiện nữ nhân ấy, sẽ thoát được sinh tử, chứng cảnh vui Niết Bàn, tiến tới sẽ thành Phật, độ vô lượng chúng sinh”.