Tìm Kinh Sách
 
        Kinh Sách FULL

Lễ kính chư phật tôn kính đối với chúng sanh không đồng không gian duy thứ

Lễ kính chư phật tôn kính đối với chúng sanh không đồng không gian duy thứ

Chương 3: [Tập 2]: Cách Thức Lập Bài Vị Và Khải Thỉnh - Phần 1

LỄ KÍNH CHƯ PHẬT - TÔN KÍNH ĐỐI VỚI CHÚNG SANH KHÔNG ĐỒNG KHÔNG GIAN DUY THỨ



Xin kính chào chư vị đồng tu!
Lần trước hậu học đã báo cáo với mọi người, chúng ta làm thế nào để vì tất cả chúng sanh trong không gian không đồng duy thứ mà lập bài vị cho họ, để siêu độ cho họ. Tiếp theo xin giới thiệu với mọi người một vài sự việc mà chính bản thân cũng đã từng trải qua, xin báo cáo với các vị.

 

Tôi có một người bạn, anh ta đang mở xí nghiệp. Xí nghiệp này xây cũng rất lớn. Tại nơi sắp sửa xây dựng công ty, anh ấy dành riêng một phòng trong số những văn phòng làm việc ngày ngày chuyên phát mở Phật kinh, ngày ngày phát mở Phật hiệu, ban đêm thì mở Kinh, ban ngày thì cho phát Phật hiệu. Sau đó thì một số cư sĩ nơi đó cũng đến nơi này để thờ phụng tu tập, ban ngày cũng niệm Phật. Vì công ty vẫn còn chưa thành lập, cho nên không có gây trở ngại gì cho việc hoạt động của công ty. Những cư sĩ ở nơi đó xem nơi này như một đạo tràng nhỏ để mỗi ngày ở đó niệm Phật. Lúc đầu công ty này có lập ra một số bài vị lớn, dùng tên ông chủ của công ty để lập vài bài vị lớn, cúng những bài vị này ở nơi đó văn kinh thính pháp. Có một số vị Phật tử, sau khi đến đây niệm Phật thì liền đã có thay đổi, lần lần lượt lượt có người thay cho một số thân bằng quyến thuộc, hoặc là người mới vừa quá vãng, hoặc là người gặp bất trắc, hoặc là người bị bệnh mà lập bài vị, bài vị cũng vì thế mà tích lũy càng ngày càng nhiều.
 

Công ty có phái một người ở nơi đó phụ trách gìn giữ. Bởi vì ông ấy không phải Phật tử, ông ấy cảm thấy sao mà lại có thể lập nhiều bài vị như vậy, thế là liền đi thỉnh giáo một số người, hỏi họ là vấn đề này có ảnh hưởng gì về sau không? Kết quả ông hỏi không đúng người, người ta đã nói với ông: “Ông mời thần thì dễ, tiễn thần thì khó. Ông viết ra nhiều bài vị như vậy, công ty của ông sẽ âm u lắm. Ông đã mời đến nhiều hồn ma như vậy, ông không sợ trong nhà toàn là hồn ma sao?”. Kết quả là khiến cho người phụ trách này bắt đầu thấy lo lắng, cho nên đã ra lệnh cho những vị cộng tu trước giờ ở đây, những vị cư sĩ đến niệm Phật này, muốn họ phải dọn đi. Sau khi dời đi thì sự tình liền phát sinh. Phát sinh thế nào? Buổi tối các hồn ma này liền đi đến tìm người phụ trách này, đến tìm như thế nào? Ngày ngày đến tìm ông, là có một luồng gió mà ông cảm thấy gió giống như cuộn sóng, từ từ mà thổi vào trong phòng của ông. Ban đầu ông chưa hiểu ra, ông cảm thấy gió từ đâu mà đến thì ông che hết lại những kẻ hở đó, nhưng dù có che thế nào thì đều chẳng ăn thua gì. Sự tình ngày một nghiêm trọng hơn, ông ấy thậm chí cảm thấy rằng suốt cả một đêm bị trêu chọc đến nỗi không có cách nào ngủ được. Có một lần ông trong lúc tức giận còn cầm cả dao, xem thử có thể trấn áp được những hồn ma này không. Sau khi cầm dao lên, cảm thấy gió từ đâu thổi đến thì ông đâm dao về đó, nhưng mà tình hình vẫn cứ như cũ. Cứ như vậy đại khái trải qua thời gian khoảng chừng một tháng, thì người phụ trách nơi này quả thực là chịu không nỗi nữa, bởi vì ban đêm gần như không có cách nào ngủ được, cho nên ông gọi điện cho ông chủ của mình.
 

Ông chủ là một Phật giáo đồ, ông liền hỏi tôi sự việc này lớn rồi, phải nên giải quyết như thế nào? Thế là chúng tôi liền vội lái xe đến đó. Đến nơi thì xem thấy Niệm Phật Đường này bầu không khí từ trường rất tốt, tôi cũng thấy có cúng một số bài vị trên bàn thờ Phật, có khoảng chừng hai ba mươi bài vị. Xem qua một vòng, chúng tôi ở đó bắt đầu thắp hương tỏ lòng áy náy với những chúng sanh này, tại vì ông là ông chủ, nên tôi khuyên ông hãy tỏ lòng áy náy với những bài vị trước, nói không biết vì việc gì mà xảy ra việc này. Hậu học cũng đối trước những bài vị chúng sanh này mà nói, ở đây là công ty, tôi rất hy vọng có thể giúp họ lập mới lại một bài vị lớn, và chuyển dời họ đến Học Viện Tịnh Tông Úc Châu, thỉnh mời họ từ nay về sau hãy đến Tịnh Tông Học Viện Australia văn kinh thính pháp, đi đến đó huân tu, không nên ở nơi này nữa. Thế là chúng tôi tại trong Niệm Phật Đường này từ từ mà nhiễu Phật niệm Phật đại khái khoảng chừng hai đến ba tiếng thì chúng tôi lại tường trình một lần nữa với họ, là vì công ty sắp sửa phải đi vào sản xuất, nơi này thật không có cách nào tiếp tục cúng dường họ nữa, không còn cách nào để mời họ ở đó huân tập lâu dài được, từ nay về sau chúng tôi xin đưa họ đến Australia, một ngày nữa là chúng tôi rời khỏi. Sau khi rời khỏi, chúng tôi cũng có hỏi người được cử đến phụ trách nơi này xem tình hình ông ấy thế nào rồi? Từ đó trở về sau thì buổi tối vào giữa đêm không còn có cảm giác gió thổi vào ông ấy như trước nữa.
 

Sau khi chúng ta đã lập xong một số bài vị, thì chúng ta không thể nào tùy tiện mà đem họ dẹp bỏ đi, hoặc là lúc ban đầu đã thờ cúng, ví như là có cúng dường cho họ nghe kinh nghe pháp, chúng ta đều phải tiếp tục. Nếu như bạn muốn dời đi hoặc giả là có bất kỳ dịch chuyển nào, cũng nên phải thắp hương khấn vái, để cho họ được một sự sắp xếp tương đối là thỏa đáng.
 

Buổi sáng hôm nay có người gọi điện thoại cho Lão Pháp Sư, nói rằng mấy ngày gần đây ông bị một số hồn ma làm phiền đến nỗi không thể ngủ được. Lão Pháp Sư liền hỏi ông, ông là người phụ trách của đạo tràng, phải chăng là gần đây ông đã có việc làm nào đắc tội với những hồn ma này? Đắc tội với những chúng sanh này hay không? Vị cư sĩ này liền suy nghĩ lại một chút, mấy ngày trước ông nhìn thấy những bài vị quả thực là quá nhiều, cho nên không nghĩ ngợi gì đã đem cất bớt đi một số bài vị. Lão Pháp Sư nói vậy thì đúng rồi, vấn đề là ngay tại chỗ này, ông đem những chúng sanh mà vốn là họ đang ở tại đó tu học rất tốt, chúng ta thì cảm thấy họ quá chiếm chỗ ở nơi đó, liền tùy ý đem họ dọn bớt, giống như là chúng ta đã trở ngại họ tiến tu học tập, cho nên họ liền sẽ đến tìm bạn. Do đây mới thấy, hết thảy những chúng sanh trong không gian không đồng duy thứ quả thực là vô cùng thống khổ, nay họ có thể nhận được từ những người học Phật chúng ta một cái cất tay vì họ mà lập bài vị, tin tưởng họ nhất định ở tại nơi này có thể sẽ rất là an ổn để văn kinh thính pháp. Đặc biệt là Lão Pháp Sư khởi xướng người học Phật trên toàn cầu, tất cả các cư sĩ của Tịnh Độ tông, hy vọng buổi tối đều có thể mở “Kinh Địa Tạng”, khiến những chúng sanh này có được cơ duyên nghe đến Phật pháp, giúp đỡ họ hiểu được sự khổ sở của lục đạo luân hồi, có thể dựa vào sự huân tập Phật pháp mà phát nguyện cầu sanh Cực Lạc thế giới.
 

Vào cuối năm ngoái, hậu học ở tại Bắc Kinh, có vài vị đồng tu họ có một số vấn đề muốn tìm tôi để cùng nhau nghiên cứu, xem xem chúng tôi có cách nào giải quyết những vấn đề này không? Vị đồng tu này đã đưa ra một vấn đề như thế này. Ông có người bà con xa, tại nơi rất hẻo lánh của Cam Túc. Vùng đất này chùa chiền không nhiều, muốn thỉnh Pháp Bảo cũng không phải là dễ dàng, cho nên ông ấy đã gửi một bộ “Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Kinh” cho người bà con xa này để học tập và nghe giảng. Người bà con xa của ông nghe xong rất là hoan hỷ, mỗi ngày hễ có thời gian rảnh thì tự mình mở VCD xem “Kinh Địa Tạng”.
 

Có một buổi tối nọ, người bà con xa này của ông nằm mộng, trong mộng thấy có hai hồn ma, một lớn một nhỏ. Hai hồn ma này dùng giọng điệu cầu khẩn, kính nhờ người bà con này của ông, hy vọng mỗi ngày thời gian mà bà mở kinh không nên vào ban ngày, mong có thể sau 5 giờ chiều mới mở “Kinh Địa Tạng”. Người bà con này sau khi tỉnh giấc mộng vẫn nhớ rất rõ ràng, việc này suy nghĩ mãi cũng không hiểu được là có ý gì? Bà chỉ biết rằng, tôi văn kinh thính pháp là chuyện tu học của cá nhân, vốn là không có nghĩ còn có pháp giới chúng sanh, còn có chúng sanh khổ nạn trong những tầng không gian khác nữa, bà không có nghĩ đến việc này, thế là bà cũng không để ý nữa, cho nên vào buổi tối bà cũng không có mở bộ Kinh điển này. Bởi vì buổi tối gia đình quyến thuộc đều trở về hết, có người thì muốn xem ti vi, còn có người thì muốn xem những tiết mục khác nữa, cho nên cũng không tiện để mở, thế là cũng không có mở kinh. Không ngờ rằng bà không mở kinh thì đã rất nhanh lại nằm mơ. Trong giấc mơ, hai hồn ma này lại xuất hiện nữa, tướng mạo của hai hồn ma trong lần xuất hiện này thì vô cùng khó coi, cả hai đều đã biến to lên, ngoại hình bên ngoài đã trở nên rất xấu xí, đã trách móc bà, tôi đã nói với bà là sau 5 giờ thì hãy mở kinh, tại vì sao mà bà lại không mở? Khi đó người này cũng rất khiếp sợ, ngay trong cảnh của giấc mơ cũng rất khiếp sợ, hồn ma đã ấn vào ngực của bà ấy, dùng sức giống như muốn bấu vào bà, cấu bà ấy rất mạnh, nói với bà một cách dồn dập, bảo bà mở kinh tại vì sao mà bà không mở? Người bà con khiếp hãi tỉnh dậy, ngày hôm sau mà ngực vẫn còn cảm thấy rất đau. Bà lần này bị dọa đến không dám không mở kinh, thế là vào mỗi ngày cứ đến 5 giờ chiều, khi trời nhá nhem tối thì bắt đầu mở “Kinh Địa Tạng”.
 

Sau khi mở được vài ngày, thì đứa cháu trai còn nhỏ của người bà con này nói với bà ngoại của nó rằng: “Ngoại ơi! ngoại ơi! Nhà của mình đầy cả ma, chỗ nào cũng có ma, bóng đèn điện tủ lạnh trên bức tường, trên tủ sách, không có nơi nào không có ma”. Nó nói ma lớn ma nhỏ rất nhiều rất nhiều, nhưng mà đứa bé này không hề sợ hãi gì cho lắm, trái lại sau khi kể cho bà ngoại nó nghe thì bà ngoại nó lại vô cùng sợ hãi: “Nguy rồi nhà chúng ta không mở kinh thì còn tốt, sau khi mở kinh rồi thì khắp nhà đầy cả hồn ma”. Người bà con này sau khi nghe đứa cháu nói như vậy, bắt đầu thấy phân vân cũng không dám mở nữa, không biết phải làm thế nào thì mới được, sức khỏe mỗi ngày một yếu đi, cho nên người bà con xa này không còn cách nào, liền cầu cứu vị đồng tu này ở Bắc Kinh giúp đỡ. Vị đồng tu này cũng không biết sao, đi đâu để tìm kiếm cho vấn đề này, nên giải quyết như thế nào? Sau đó nghe được tôi đúng lúc cũng đang ở Bắc Kinh, hy vọng rằng tôi học Phật về thời gian có thể là dài hơn họ thì có thể tìm ra cách giải quyết.
 

Hai bên chúng tôi ngồi lại với nhau để bàn về việc này. Sau khi ông kể xong, tôi cũng cảm thấy sự việc này quả thực là một sự việc rất to lớn, vì trong số những đồng tham đạo hữu thì cũng có rất là nhiều những cảm ứng giống như vậy, cho nên tôi cảm thấy sự việc này không thể không báo cáo với Lão Pháp Sư. Bản thân tôi từ mấy năm trước đã bắt đầu thói quen mở kinh vào buổi tối, nhưng mà từ trước giờ chưa từng xảy ra tình hình giống như vị đồng tu này. Khi đó tôi liền đem việc tôi nghi thức lễ thỉnh để phát mở kinh điển buổi tối nói với vị đồng tu Bắc Kinh này.
 

NGHI THỨC LỄ THỈNH ĐỂ MỞ PHÁT KINH ĐIỂN VÀO BUỔI TỐI
 

Tôi nói, mỗi lần trước khi mở “Địa Tạng Bổn Nguyện Kinh”, hoặc là “Thập Thiện Nghiệp Đạo Kinh”, hay là những loại kinh điển nào khác, tôi đều trước hành tam vấn tấn, trước thỉnh mời chư Phật Bồ Tát, Long Thiên Hộ pháp đến hộ trì đạo tràng gia đình, nguyện đạo tràng trong nhà này có thể mở rộng ra thành một đạo tràng lớn như hư không pháp giới, chứ không thể nào nhỏ nhoi đơn độc như là nhà của mình nơi này.
 

Sau khi tam vấn tấn xong còn phải nguyện thầm, hy vọng nương vào gia trì của Phật Bồ Tát, tất cả những chúng sanh ghé bước đến để nghe Phật pháp này đều có thể sớm ngày phát nguyện cầu sanh thế giới Cực Lạc, đều có thể sớm ngày thoát ly biển khổ.
 

Sau khi kết thúc tam vấn tấn và những lời khấn nguyện, hậu học lại hướng ra bên ngoài (hướng về phía cửa sổ hoặc là hướng về phía cửa lớn), lại ba lần lễ thỉnh ngoài cửa, thỉnh tất cả pháp giới chúng sanh, nếu như các vị không chê trong nhà nhỏ hẹp, nếu như quý vị cũng sẵn lòng lắng nghe Lão Pháp Sư Tịnh Không tuyên giảng về “Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Kinh”, hoan nghênh các vị đều đến nơi này lắng nghe Phật pháp, học tập Phật pháp, đồng thời chúc cho tất cả chúng sanh đến lắng nghe được ở trong oai thần gia trì của Phật lực, người người đều có thể cùng lợi ích, mỗi mỗi đều có thể hoa khai kiến Phật.
 

Sau khi lễ thỉnh như vậy xong rồi, tôi lại đem một ít bánh ngọt hoặc là bánh quy v.v…(nếu trong nhà có) đặt trong một cái đĩa nhỏ để lên trên bàn uống trà, mời họ đến để mà hưởng dụng.
 

Tôi nghĩ con người thường tình, nếu như mà bạn có sự cung kính, sự kính trọng thì đối phương cũng sẽ rất vui lòng tiếp nhận, càng huống hồ con người chúng ta nghe Phật pháp, chúng ta cũng rất hy vọng có được vị trí tốt, ngồi xuống để lắng nghe khai thị của sư trưởng, chúng ta cũng rất mong hoàn cảnh vị trí của chỗ ngồi đều được thật tốt, thật lý tưởng để xem thấy Pháp sư giảng kinh cho được thật rõ ràng tinh tường, nên tôi lấy tâm lý như thế để khải thỉnh chúng sanh như vậy, cho nên là trước giờ cũng chưa hề xảy ra trong nhà có bất kỳ khác thường nào, ngược lại cảm thấy phòng khách nơi mở kinh, hễ mà đến buổi tối thì tôi mở đèn với ánh sáng nhè nhẹ, đèn có ánh sáng rất yếu, nhưng lại cảm thấy trong phòng khách rất là sáng sủa, dường như có cảm giác giống như là được phóng quang vậy. Thế là tôi đã đem việc mở Kinh điển như thế nào, nghi thức mà cá nhân tôi khải thỉnh nói lại cho người bạn ở Bắc Kinh này nghe, phải chăng có thể nào làm giống như phương thức lễ thỉnh của tôi, thỉnh chư Phật Bồ Tát Long Thiên Hộ Pháp đến hộ trì cho nhà của họ, không nên để cho trẻ con nhìn thấy những hồn ma nhiều như vậy, gây nên sự khủng hoảng cho những người trong nhà. Tôi tin tưởng rằng thông qua sự khai thông như vậy, sau khi hiểu rõ thì hiện tượng này được sẽ giải trừ.
 

Cũng ngay trong khoảng thời gian giống như vậy, tôi nghe được từ hai vị đồng tu ở Bắc Kinh cũng nói rằng buổi tối sau khi mà mở “Kinh Địa Tạng”, bầu không khí trong cả nhà có cảm giác trở nên rất là u ám, đặc biệt là kỳ lạ, cũng khiến hai vị đồng tu này sợ, họ cũng không còn dám mở Kinh nữa, đều cảm thấy rằng trong nhà đã mời đến nhiều chúng sanh như vậy, làm sao đây? Cho nên sau khi tôi đem vấn đề này đến xin chỉ thị của Lão Pháp Sư, Lão Pháp Sư yêu cầu chúng tôi nhanh chóng viết một bài rồi đăng tải lên trên mạng, nói cho tất cả các đồng tham đạo hữu biết, chúng ta nên phải dùng cái tâm như thế nào để lễ thỉnh họ đến nghe Phật pháp.
 

Cũng trong khoảng thời gian này, có vị đồng tu Đài Loan, lần đầu tiên bà mở “Kinh Địa Tạng”, bởi vì máy móc trong nhà tương đối là cũ kỹ, cho nên máy không thể tự động mở lại khi đã chiếu hết đĩa. Ngày đầu tiên bà mở, cách ngày sau đó thì cảm thấy chịu không nổi, vì sao mà chịu không nổi? Vì cứ sau khi phát xong (khoảng một giờ), thì tự nhiên như là bị gọi dậy, thức dậy thì nhìn thấy Kinh đã ngừng phát, thế là bà bấm một cái. Bà nói mỗi tối cứ mỗi một giờ đồng hồ như vậy thì lại tỉnh dậy. Một ngày trôi qua bà thấy vẫn ổn, nhưng sau ngày thứ hai thì bà không còn chịu nổi, không phải tìm bà thì cũng đi tìm chồng của bà, cho nên cả hai vợ chồng sau khi mở được hai - ba ngày, bà liền gọi điện thoại cho tôi hỏi phải làm sao? Những máy móc trong nhà tôi hiện bây giờ không thể nào tự động phát trở lại được, nhưng mà những chúng sanh này lại như là đặc biệt rất muốn được nghe Phật pháp, cho nên sau mỗi khi phát được một giờ đồng hồ thì ngừng lại, do đó hai vợ chồng phải luân phiên thức dậy để mà nhấn vào cái máy này. Bà nói với tôi, hai vợ chồng bà chịu không nổi rồi, hai - ba ngày không ngủ được, sức khỏe chống đỡ không nỗi, hỏi tôi phải làm thế nào? Bà hỏi, có thể thắp hương nói với những chúng sanh này là có thể nào đợi bà mua được cái máy mới rồi mới mở lại, để cho bà nghỉ ngơi một - hai ngày có được hay không? Bà gọi điện thoại muốn chúng tôi bàn bạc về vấn đề này. Bà nói, nếu có thể, bà rất muốn mua một cái máy tốt để mở cho họ nghe, chiếu cho họ xem. Tôi nói chiếu theo lý thì chắc có thể, nên làm cho thông hiểu mới được. Tôi liền nói với bà, bà phải thật chân thành mà nói rõ ràng, minh bạch với tất cả những chúng sanh này, tạm thời ngừng việc mở kinh chỉ là bất đắc dĩ, mong họ lượng thứ cho. Sau đó bà đem chiếc máy mới về thay vào, tất cả cũng đều rất thuận lợi mà không hề có sự khác thường nào.

/10
 

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây